Thuở nhỏ, khi bà tôi còn sống, khoảng hơn 20 năm về trước, cứ mỗi dịp Tết Đoan Ngọ mùng 5 tháng 5, bà tôi sẽ đổ bánh xèo như một truyền thống gia đình (hay truyền thống văn hóa), tôi cũng chưa có dịp được hỏi tường tận về điều đó. Gia đình tôi có dịp được đoàn viên, cha mẹ tôi ở xa nên không về tham gia được, còn lại các cậu, mợ, dì, dượng và các chị em họ đều có mặt. Những chiếc chảo to được bôi một lớp mỡ rồi đổ một lớp bột mỏng, loại bột được xay từ gạo mà trước ngày hôm đó, ông bà ngoại tôi đã dùng cối để xay và ủ. Sau khi bột vừa chín, sẽ cho tiếp một lớp thịt băm (có thể là thịt heo hoặc gà, vịt), giá hoặc củ sắn, tôm. Một rổ đầy ắp rau rừng mà chúng tôi đã hái được ở xung quanh, một tô nước mắm được chế biến đầy đủ hương vị đặc trưng của món bánh xèo. Chúng tôi ngồi bên nhau, bên cạnh bếp lửa, vừa ăn vừa kể những câu chuyện chọc ghẹo nhau, gia đình tôi vui vẻ và đủ đầy. Tôi có đứa em họ, con của người cậu thứ tư, nhỏ hơn tôi 5 tuổi. Nó sống ở đô thị nên mỗi dịp được về quê sẽ rấ...
Comments
Post a Comment